Có bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng êm đềm trướng rủ màn che là gì hay không? Bạn có muốn biết câu trả lời cho thắc mắc đó không? Dưới đây chúng mình sẽ giúp bạn giải đáp được thắc mắc êm đềm trướng rủ màn che là gì nhé bạn. Nhờ thế mà bạn biết thêm một kiến thức bổ ích cũng như lý thú đúng không nào?
Êm đềm trướng rủ màn che là gì
Với những điều như êm đềm trướng rủ màn che là gì thì bạn hãy tự kiếm tìm câu trả lời nhé. Bạn sẽ dễ dàng thấy được êm đềm trướng rủ màn che là gì nếu như đọc bài viết dưới đây đấy bạn à. Chính vì thế hãy thử đọc để có thể có được đáp án cho thắc mắc của chính bản thân bạn nhé.
Thành ngữ là một tập hợp từ cố định và thắt chặt đã quen dùng mà nghĩa thường không hề giải thích đơn thuần bằng nghĩa của những từ cấu tạo ra nó. Thành ngữ được sử dụng rộng rãi trong lời ăn tiếng nói cũng như sáng tác thơ ca văn học tiếng Việt. Thành ngữ ngắn gọn, hàm súc, có tính hình tượng, tính biểu cảm cao.
Việc nói thành ngữ là một tập hợp từ cố định và thắt chặt nghĩa là thành ngữ không tạo ra câu hoàn chỉnh về mặt ngữ pháp, cũng không hề thay thế sửa chữa và sửa đổi về mặt ngôn từ. Thành ngữ thường bị nhầm lẫn với tục ngữ và quán ngữ.
Trong khi tục ngữ là một câu nói hoàn chỉnh, diễn đạt toàn vẹn một ý nhằm nhận xét quan hệ xã hội, truyền đạt kinh nghiệm tay nghề sống, hay phê phán sự việc, hiện tượng. Một câu tục ngữ hoàn toàn có thể được xem là một tác phẩm văn học khá hoàn hảo vì nó mang trong mình cả ba công dụng cơ bản của văn học là công dụng nhận thức, và công dụng thẩm mỹ, cũng như chức năng giáo dục. Còn quán ngữ là tổ hợp từ cố định đã dùng lâu thành quen, nghĩa hoàn toàn có thể suy ra từ nghĩa của những yếu tố hợp thành.
Phong lưu rất mực hồng quần là gì
Nếu như muốn biết đáp án cho câu hỏi phong lưu rất mực hồng quần là gì thì bạn không nên bỏ qua bài viết này đâu. Bởi chúng mình đã đọc từ nhiều nguồn thông tin để có được một bài tổng hợp dành cho bạn ấy. Và bài viết này sẽ khiến cho bạn hiểu rõ ràng về phong lưu rất mực hồng quần là gì ấy bạn à.
“Phong lưu rất mực hồng quần Xuân xanh xê dịch tới tuần cập …
nghĩa hai của những câu thơ “Phong lưu rất mực hồng quần … AH — Êm đềm trướng rủ màn che, Tường đông ong bướm đi về mặc ai. Câu thơ “Xuân xanh giao động tới tuần cập kê” là một câu thơ độc …. => Xem ngay
Truyện Kiều chú giải, 1953 — Page 22 – Bộ sưu tập Sách … Một thiền bạc-mệnh, lại cảng não nhân (32) Phong-lưu rất mực hòng.quần (33) … Bạc Mệnh nghĩa là phận mỏng, phận mong manh tức lã cái số xấu cõa đàn bà.. => Xem ngay
Phân tích đoạn thơ Chị em Thuý Kiều – Tài liệu text – 123doc Bµi gi¶ng Ng÷ v¨n 9. V¨n b¶n: … Phong lưu rất mực hồng quần, … “ Chị em thuý Kiều” là đoạn trích ở phần mở đầu “ Truyện Kiều”, giới thiệu gia cảnh nhà. => Xem ngay
Nghĩa của từ Hồng quần – Từ điển Việt – Soha Tra từ (Từ cũ, Văn chương) váy đỏ; vốn để chỉ người con gái trẻ trung thời phong kiến. “Phong lưu rất mực hồng quần, Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.. => Xem ngay
Nghĩa của từ Cập kê – Từ điển Việt – Soha Tra từ (Từ cũ) (người con gái) đến tuổi cài trâm (15 tuổi, là tuổi có thể gả chồng được, thời xưa). “Phong lưu rất mực hồng quần, Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.. => Xem thêm
“Phong Lưu Rất Mực Hồng Quần Xuân Xanh Xấp Xỉ Tới Tuần … 2 câu trả lời– Từ “hồng quần” sử dụng pháp tu từ: sử dụng từ Hán – Việt. – Nghĩa gốc: váy đỏ; vốn để chỉ người con gái trẻ trung thời phong kiến.. => Xem thêm
Từ Hán Việt – 及笄 cập kê Trong câu 36 của truyện Kiều: “風流 … … Trong câu 36 của truyện Kiều: “風流窒墨紅裙 Phong lưu rất mực hồng quần, … Nên phân biệt với “cặp kè” nghĩa là theo liền bên cạnh, không rời nhau.. => Xem thêm
“Phong lưu rất mực hồng quần Xuân xanh xê dịch tới tuần cập … AH — “Phong lưu rất mực hồng quần Xuân xanh xê dịch tới tuần cập kê”Từ hồng quần sử dụng theo phép tu từ nào? Giải thích từ nghĩa gốc nam 2022.. => Xem thêm
Phong tư tài mạo tót vời nghĩa là gì
Nếu như bạn đang không biết đâu là đáp án chuẩn xác cho thắc mắc phong tư tài mạo tót vời nghĩa là gì thì bạn hãy đọc bài viết dưới đây nhé. Bởi chúng mình đã tìm kiếm thông tin, đã cố gắng cũng như nỗ lực rất nhiều để có thể hoàn thiện bài này và cho bạn được đáp án cho câu hỏi phong tư tài mạo tót vời nghĩa là gì ấy.
-
Tô-tem Danh từ (Ít dùng) xem totem
-
Tô giới Danh từ phần đất (thường là trong một thành phố) của một nước nửa thuộc địa buộc phải cắt nhường cho một nước…
-
Tô hô Tính từ (Khẩu ngữ) (cơ thể) ở trạng thái để trình diện ra một cách lộ liễu những chỗ cần được trùm kín cởi truồng…
-
Tô hồng Động từ tô vẽ hoặc trình diễn thêm thắt vào, nhằm khiến cho tốt đẹp quá thực sự tô hồng đời sống không tô hồng kết…
-
Tô lục chuốt hồng (Từ cũ, Văn chương) như tô son điểm phấn \”Mụ càng tô lục chuốt hồng, Máu tham hễ thấy hơi đồng thì mê.\” (TKiều)
-
Tô mộc Danh từ cây nhỡ có gai, lá kép lông chim, quả hoá gỗ, hình dẹt, gỗ màu đỏ, vốn để nhuộm và làm thuốc. Đồng nghĩa…
-
Tô nô Danh từ thùng gỗ lớn, hình trụ, bụng phình, hai dưới mặt đáy được đóng kín, dùng để đựng 1 số ít mẫu sản phẩm khi chuyên chở…
-
Tô son trát phấn cố tạo ra vẻ đẹp bên phía ngoài để hòng che đậy thực ra xấu xa, nhằm mục đích lừa dối, lừa bịp. Đồng nghĩa : tô son điểm…
-
Tô son điểm phấn tô điểm bằng son phấn cho đẹp. Đồng nghĩa : điểm phấn tô son, tô lục chuốt hồng như tô son trát phấn .
-
Tô vẽ Động từ tô và vẽ; thường vốn để chỉ hành vi bịa đặt để thêm thắt vào nhằm khiến cho có được cái vẻ hay hơn,…
Êm đềm trướng rủ màn che là nói đến vẻ đẹp não của thúy kiều
Hãy để cho bài viết này giúp cho bạn hiểu được êm đềm trướng rủ màn che là nói đến vẻ đẹp não của thúy kiều bạn nhé. Hãy cho bản thân bạn cơ hội để có thể hiểu hơn về chính bạn nhé. Hãy để đáp án cho thắc mắc êm đềm trướng rủ màn che là nói đến vẻ đẹp não của thúy kiều khiến bạn nhận ra rằng cuộc sống này đẹp đẽ cũng như yên bình như thế nào ấy bạn à.
Kiệt tác Truyện Kiều cho tới ngày nay vẫn còn đấy là niềm mê hồn của biết bao người. Chính tài nghệ miêu tả và tấm lòng thương người bao la của đại thi hào Nguyễn Du là sợi dây truyền cảm, gắn kết con người qua nhiều thế hệ, là nguồn sức mạnh để Truyện Kiều còn mãi lưu truyền trong nhân gian. Tài năng điển hình nổi bật của Nguyễn Du được chứng minh và khẳng định trước hết là ở việc miêu tả bức chân dung có một không hai và kĩ năng tiêu biểu vượt trội vượt trội của nhân vật Thúy Kiều.
Đoạn trích Chị em Thúy Kiều là một Một trong những đoạn trích tiêu biểu cho năng lực thẩm mỹ và nghệ thuật miêu tả bậc thầy của Nguyễn Du trong việc sử dụng những hình ảnh tượng trưng ước lệ thường thấy trong thơ ca cổ xưa để từ đó khắc họa một cách thành công xuất sắc bức chân dung tố nữ vô cùng xinh đẹp của hai người con gái tài sắc nhà họ Vương đây là Thúy Vân và Thúy Kiều. Đặc biệt, ở nhân vật Thúy Kiều, không những tác giả đã vẽ nên bức chân dung tuyệt sắc mà còn thể hiện kĩ năng xuất sắc của nàng. Ẩn Một trong những hình ảnh tượng trưng ước lệ ấy là một tình yêu thương con người bao la rộng lớn, một thái độ trân trọng, ngợi ca của nhà thơ trước năng lực và vẻ đẹp của con người.
Ở bốn câu thơ đầu, vẻ đẹp của Thúy Kiều được trình làng khái quát cùng với Thúy Vân:
Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân
Mai cốt cách, tuyết tinh thần
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.
Thúy Kiều được miêu tả là người dân có cốt cách thanh cao, đẹp tươi như dáng mai. Tâm hồn hai thiếu nữ trắng trong hơn băng tuyết, chưa hề bị vẩn đục bởi bụi trần. Thủ pháp ước lệ gợi cho những người đọc hai tưởng tượng đẹp tuyệt vời cả về hình dáng lẫn tâm hồn. Vẻ đẹp ấy đạt đến chuẩn mực mà xã hội phong kiến xưa cần có. Một vẻ đẹp hài hòa và toàn vẹn “mười phân vẹn mười”, chẳng ai bì kịp.
Chỉ bằng hai dòng thơ mở đầu, với hai hình ảnh tượng trưng ước lệ “mai cốt cách, tuyết tinh thần”, Nguyễn Du đã khắc họa được vẻ đẹp từ hình dáng cho đên tâm hồn của hai chị em Kiều. Đó là một vẻ đẹp thanh tao, đài các, cao sang, lịch sự của rất nhiều người con gái vốn xuất thân Một trong những gia đình trung lưu khá giả, nề nếp, gia phong. Dù là xinh đẹp hay kiều diễm đến hơn cả nào thì cũng phải có số lượng giới hạn bởi dù sao Thúy Kiều Và Thúy Vân là con người chứ không phải là tiên nữ giáng trần. Thế nhưng, ở đây, Nguyễn Du muốn phá vỡ số lượng giới hạn đó. Ông muốn tạo nên một ngoại lệ, đưa vẻ đẹp của hai nàng đến độ hoàn hảo, hiếm có.
Nếu vẻ đẹp của Thúy Vân là nét đẹp hiền từ, phúc hậu, trang nhã, đài các, khiến cho cỏ cây, hoa lá yêu dấu mà phải “thua” phải “nhường”, phải thẹn thì vẻ đẹp của Thúy Kiều hiện lên muôn phần sắc sảo, mặn mà vượt trội:
“Kiều càng tinh tế mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
“Sắc sảo” là nét đẹp toàn vẹn, không chút khiếm khuyết, gây ấn tượng mạnh mẽ so với cái nhìn của người khác. “Mặn mà” là nét đẹp của tâm hồn vừa nồng nàn của cung cách vừa thâm thúy của trí tuệ và tài năng. Nguyễn Du đã rất tài tình khi tạo nên một “lực đẩy”, liên tục cho những người đọc chiêm ngưỡng và thưởng thức hai tuyệt phẩm của đất trời.
Không giống như Thúy Vân, Thúy Kiều có mang vẻ đẹp sắc sảo mặn mà hơn nhiều lần. Sắc sảo là nét đẹp của tư dung bộc lộ qua khuôn mặt, ánh mắt, giọng nói,…
“Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”.
Ánh mắt nàng trong trẻo như mặt nước hồ thu (làn thu thủy) trong ngày gió lặng. Chân mày của nàng cong vút như dáng núi ngày xuân (nét xuân sơn) tràn trề sức sống. Toàn thân nàng hiện hữu lên sức hấp dẫn đến mê mị lòng người. Vẻ đẹp ấy đã làm cho hoa ghen tức vì “thua thắm”, liễu hờn giận vì “kém xanh”.
Cũng là những hình ảnh vạn vật thiên nhiên tượng trưng, ước lệ “làn thu thủy, nét xuân sơn”, cùng cỏ cây hoa lá xanh thắm mà tại sao gợi lên hình ảnh một người con gái đẹp đến vô cùng “mặn mà”, “sắc sảo” khiến cho người ta phải say đắm, nghiêng ngả. Miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, Nguyễn Du dùng một mạng lưới hệ thống ngôn ngữ trừu tượng hơn khiến cho vẻ đẹp của Thúy Kiều đạt đến độ siêu phàm, như có mà như không có, như hiện mà lại ẩn sâu:
“Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Đôi mắt nàng trong sáng, long lanh hơn hết mặt nước hồ thu êm đềm, phẳng lặng. Nếu đem so sánh với nhau thì mặt nước hồ thu như lờ đục đi. Đôi lông mày nàng tươi đẹp, thanh tân, tràn đầy sức sống. Nếu đem so sánh với ngọn cỏ xanh rờn trên đỉnh núi mùa xuân thì cỏ xuân có phần phải nhạt đi. Nàng đẹp đến nỗi cỏ cây, hoa lá vốn là vật vô tri vô giác cũng phải sinh lòng ghanh tỵ đố kị vì không tươi thắm và đẹp tươi bằng nàng. Sắc đẹp của nàng là vẻ đẹp tột bậc của không ít trang giai nhân thuở trước. Liếc mắt nhìn một cái là khiến cho nghiêng ngả thành người, liếc mắt nhìn cái nữa là khiến cho mất cả nước người. Sắc đẹp ấy dẫu là bậc anh hùng, hào kiệt thì cũng phải xiêu lòng gục ngã.
Qua sự miêu tả của Nguyễn Du, trọn vẹn có thể khẳng định chắc chắn đó là một vẻ đẹp toàn bích, trác việt, ngoại hạng; một vẻ đẹp có sức điệu đàng và chinh phục lòng người. Và còn hơn thế nữa, đây là một vẻ đẹp trước đó chưa từng có ở trên đời: “Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”. Điều này còn nghĩa là nếu trên đời này, về vẻ đẹp hoàn toàn có thể tìm thấy người mẫu như Thúy Kiều thì về kĩ năng thực là không hề có ai hơn nàng. Nguyễn Du đã chiếm lĩnh những từ ngữ đẹp tuyệt vời nhất của tớ dành Tặng Ngay ca tụng vẻ đẹp và năng lực của nhân vật Thúy Kiều. Sự diễn đạt ấy, tuy có phần ca tụng quá mức nhưng không còn nghĩa là không còn lí.
Nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen – liễu hờn) kết phù hợp với thẩm mỹ và nghệ thuật nói quá (thành ngữ: Nghiêng nước nghiêng thành) vừa có tính năng gợi tả vẻ đẹp của Kiều ; lại vừa có tính năng Dự kiến về số phận, cuộc sống của nàng. Bốn câu thơ thì hết ba câu Nguyễn Du dùng giải pháp liệt kê tiểu đối để đặc tả vẻ đẹp của nàng Kiều, tạo nên vạn vật trời đất sinh lòng ghanh tỵ đố kị. Vẻ đẹp ấy phải chăng như dự báo cuộc đời nàng sau này sẽ gặp biết bao đắng cay, ê chề, tủi nhục, bị người ta hãm hại, lừa gạt, vu oan, không giờ phút nào yên ổn:
“Hết nạn nọ đến nạn kia
Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
Thúy Kiều sở hữu một vẻ đẹp vượt mặt mọi số lượng giới hạn mà có lẽ rằng phải có duyên cơ ta mới được chiêm ngưỡng. Thế nên, vẻ đẹp độc nhất vô nhị ấy khiến cho đất trời phát sinh đố kị, lòng người ganh đua. Điều đó dự báo một cuộc sống trắc trở, đầy sóng gió mà Kiều sẽ trải qua. Cuộc đời vốn đa đoan, kĩ năng và xinh đẹp không hẳn là tội lỗi nhưng lòng người khó đoán, mệnh số trắc trở. Quân tử đa nạn, hồng nhan bạc mệnh cũng là lẽ thường tình. Đó cũng là vấn đề mà tác giả muốn gửi gắm khi kiến thiết xây dựng nhân vật này.
Nếu như khi tả Vân, nhà thơ chỉ chú trọng vào khắc họa vẻ đẹp nhan sắc mà không chú trọng tới miêu tả kĩ năng và tâm hồn thì khi tả Kiều, nhà thơ chỉ tả sắc một phần, còn sót lại dành đa số vào tài năng: “Sắc đành đòi một tài đành họa hai”. Thúy Kiều không riêng gì đẹp mà còn là một người con gái tài hoa, thông minh xuất chúng. Về sắc chỉ mình nàng là nhất, còn về tài họa may mới có một người bằng nàng nữa là hai:
“Thông minh vốn sẵn tính trời
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm
Cung thương lầu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương.”
Nàng đã đẹp mà còn được trời phú cho thực chất thông minh, thiên tư mẫn tiệp. Những thú tiêu dao cao quý của người xưa (cầm, kì, thi, họa) nàng đều thành thạo hơn người. Âm luật lâu nay nàng đều thấu rõ. Năm cung bậc trong âm luật (cung, thương, giốc trủy, vũ) xếp theo giọng đục trong, cao thấp nàng thường rất am tường. Lại thêm tài năng trích âm tạo ra bản “Bạc mệnh” vô cùng tha thiết đến sầu não nhân gian. Khúc đàn ấy trăm vần thê lương, âm điệu ảo não khiến người nghe phải buồn bã, ủ ê, động lòng thương xót:
“Khi tựa gối, khi cúi đầu
Khi vò chín khúc, khi chau đôi mày”.
Có thể nói, nàng có toàn bộ những kĩ năng về thẩm mỹ và nghệ thuật và ở nghành nghề dịch vụ nào nàng cũng đạt đến tuyệt đỉnh. Thúy Kiều không riêng gì là người con gái tài hoa, mưu trí mà còn đa tình đa cảm, thuận tiện rung động trước những khổ đau, oan trái. Phải chăng, Nguyễn Du vì quá yêu quý nhân vật của tớ mà đã đạt cho nàng sự tôn vinh tột bậc đến thế?
Hãy chú ý những từ ngữ Nguyễn Du vốn để miêu tả kĩ năng của Thúy Kiều. Khi thì ông rất mực tôn vinh “vốn sẵn tính trời”, “đủ mùi”, “làu”, “ăn đứt”, không ai sánh kịp. Khi thì ông lại nhún nhường nhã nhặn “pha nghề thi họa” nhưng thật ra lồng trong số đây là cả một sự thán phục, nâng niu, trân trọng của nhà thơ trước kĩ năng hiếm có, vô song của một con người. Ở nàng Kiều đúng là một con người đa tài đa nghệ, mà tài nào thì cũng đạt đến mức phi thường, điệu nghệ khiến người ta phải nể, phải kính trọng, đúng như sau này Hoạn Thư mặc dầu trong lòng ghen ghét, đố kị nhưng vẫn phải thừa nhận:
“Khen rằng gái lợp Thịnh Đường
Tài này, sắc ấy nghìn vàng chưa cân
Thật là tài tử giai nhân
Châu trần còn tồn tại Châu Trần cao hơn”
Nàng là con người tài sắc lại sở hữu phẩm hạnh sạch trong:
“Phong lưu rất mặc hồng quần
Xuân xanh giao động tới tuần cập kê
Êm đềm trướng rủ màn che
Tường đông ong bướm đi về mặc ai”
Nàng quả là người con gái tài mạo phong nhã rất mực quần hồng, xuân xanh đến tuổi quấn tóc, cài trâm nhưng từng ngày vẫn vui sống êm đềm lặng lẽ nơi trướng rủ màn che, mặc cho bao kẻ bướm ong đi về dòm ngó nàng vẫn không bận tâm để ý. Người con gái đứng đắn, nề nếp gia phong, giữ gìn khuôn phép không hẳn là hạng gái lẳng lơ, liễu ngõ tường hoa, tầm thường dung tục.
Miêu tả bức chân dung của Thúy Kiều, Nguyễn Du đã vận dụng tài nghệ độc đáo. Ông không tả Thúy Kiều trước và lại tả Thúy Vân là để muốn mượn nàng Vân làm cái phông nền để điển hình nổi bật nhan sắc mặn mà và tài năng hiếm có của Thúy Kiều. Nếu vẻ đẹp của Thúy Vân có vẻ như đã đạt đến mức tốt nhất mà tạo hóa ban tặng cho những người phụ nữ thì Kiều mới là thật sự là tuyệt đỉnh của tài sắc, phá vỡ mọi khuôn khổ hay thấy từ trước đến nay. Bút pháp đòn bẩy được ảnh thơ vận dụng một cách nhuần nhuyễn, hết sức khéo léo. Thúy Kiều tuy xuất hiện sau mà muôn phần nổi bật, xinh xắn vô song.
Miêu tả hai người con gái đẹp mà từng người mỗi vẻ khác nhau. Nét bút chấm phá cũng rất linh động lúc đậm, lúc nhạt. Tả Thúy Vân thì chỉ nghiêng về nhan sắc, tuyệt nhiên không nói tới tài năng. Tả Kiều thì chú trọng cả tài lẫn sắc nhưng có phần tả tài nhiều hơn sắc. Điều đó đã cho thấy ý niệm nghệ thuật và thẩm mỹ tân tiến của Nguyễn Du về cai đẹp của con người không riêng gì tạm dừng ở hình thức bên ngoài, mà còn phải gồm có cả nét đẹp trong tâm hồn, cái đẹp của kĩ năng đức hạnh. Phải là người đa tình đa cảm, tâm hồn thuận tiện rung động trước những khổ đau, bất hạnh, trước nét đẹp trong trời đất, cõi người thì Nguyễn Du mới trân trọng, đồng cảm con người và lẽ đời đến vậy.
Tả sắc đẹp và năng lực của nhân vật để chuẩn bị, ngầm dự báo về cuộc đời, tương lai, số phận của nhân vật sau này, người ta gọi là lối viết phục bút. Qua đó nói lên thái độ trân trọng yêu thương của Nguyễn Du trước vẻ đẹp tài năng, phẩm hạnh của con người đồng thời thể hiện niềm thương cảm xót xa của ông dành riêng cho những kiếp hồng nhan bạc mệnh chìm nổi truân chuyên, mà trong quãng cuộc sống ông không hề nào lí giải được. Thôi thì đành ngậm ngùi chua xót mà nhận định rằng đây là quy luật bù trừ khắc nghiệt của tạo hóa:
Đã cho lấy chữ hồng nhan
Làm cho cho hại, cho tàn, cho cân.
Đã đày vào kiếp phong trần
Sao cho sỉ nhục một lần mới thôi.
Trong sử sách lâu nay cũng luôn có lắm người đẹp nhưng xinh đẹp. Nhưng xinh đẹp, kĩ năng và tâm hồn cao quý như Thúy Kiều thì trước đó chưa từng thấy bao giờ. Nhân vật Thúy Kiều kiểu nhân vật lý tưởng mà Nguyễn Du đã cố công xây dựng. Quan nhân vật, Nguyễn Du đề cao giá trị con người thường dân trong xã hội phong kiến. Đặc biệt là người phụ nữ. Đó là những con người dân có nhân phẩm cao đẹp, tài năng xuất chúng, khát vọng cao vời, ý thức cao độ về thân phận cá nhân,…nhưng lại không được nhận lấy đời sống xứng danh mà đáng lẽ ra phải có.
Hãy để cho những câu hỏi kiểu như êm đềm trướng rủ màn che là gì này khiến cho bạn hiểu biết hơn về cuộc sống bạn à. Cuộc sống này có nhiều điều thú vị lắm, cuộc đời này có nhiều thứ mà bạn không ngờ được đâu. Chính vì thế hãy luôn dành một chút thời gian quý báu của bạn để mà khám phá thế giới này nhé. Để bạn thấy được rằng thế gian này có nhiều điều hay ho lắm ấy.